Nọc độc của rết là một hỗn hợp phức tạp của nhiều chất sinh học, chủ yếu là các protein và peptide (độc tố peptide). Thành phần cụ thể có thể khác nhau tùy thuộc vào loài rết.
Dưới đây là một số thành phần chính thường được tìm thấy:
1. Peptide và Protein Độc tố (Toxins)
Đây là thành phần quan trọng nhất tạo nên độc tính, có chức năng chính là làm tê liệt con mồi và tự vệ.
* Độc tố thần kinh (Neurotoxins): Các peptide và protein nhắm vào các kênh ion (như kênh \text{Na}^+, \text{K}^+, \text{Ca}^{2+}) trong hệ thần kinh. Chúng làm gián đoạn việc truyền tín hiệu thần kinh, gây đau đớn dữ dội, tê liệt, hoặc thậm chí gây suy tim (ở một số loài).
2. Các Chất Sinh Hóa Khác
Ngoài các độc tố mạnh, nọc rết còn chứa các chất có hoạt tính sinh học khác, bao gồm:
* Enzyme: Giúp tiêu hóa hoặc lan truyền độc tố.
* Amin sinh học: Như Histamine và Serotonin, có thể gây ra các phản ứng viêm, đau, và dị ứng.
* Chất độc tán huyết (Hemolytic Protid/Toxin): Gây phá hủy hồng cầu.
* Chất độc đông máu: Ảnh hưởng đến quá trình đông máu.
* Các hợp chất khác: Lipids, Polysaccharides, và các axit amin.
Nghiên cứu cho thấy nọc độc của một con rết có thể chứa hơn 500 loại protein và peptide khác nhau, cho thấy sự đa dạng và phức tạp của nó.
Lưu ý quan trọng: Mặc dù vết cắn của rết thường gây đau dữ dội và sưng tấy tại chỗ, nhưng hiếm khi gây tử vong ở người khỏe mạnh. Tuy nhiên, vết cắn có thể gây ra các phản ứng dị ứng nghiêm trọng hoặc các triệu chứng toàn thân nguy hiểm (như suy tim) do một số độc tố, đặc biệt ở những người có cơ địa nhạy cảm hoặc trẻ nhỏ.
No comments:
Post a Comment